CD “Xa em” gồm 10 ca khúc với 10 màu sắc khác nhau, ở đó có 10 câu chuyện, 10 cảm xúc khác nhau. Nhưng xuyên suốt trong 10 câu chuyện ấy, đâu đó, ta vẫn bắt gặp một con người nhiều suy tư, nhiều ước vọng, khao khát yêu đời, yêu người nhưng lại nhận đầy khắc khoải, cô đơn.
Sợi dây xuyên suốt, kết nối cả CD là nỗi nhớ. Đây cũng là tên một ca khúc trong CD. Nỗi nhớ như tiếng lòng thổn thức với nhiều cung bậc, lúc buồn da diết, khi trầm lắng, thiết tha, lúc trầm như triết gia, khi tươi vui trong sáng rồi cuối cùng kết thúc nhẹ nhàng, bình thản đón nhận.
Thu lỡ hẹn với giọng thứ là cảm xúc da diết, u buồn của người đàn ông khi nhớ về người phụ nữ mà mình yêu thương, nhưng vì một lý do nào đó, không nên duyên nợ, nên phải cố quên. Đối diện với nỗi nhớ ấy, cảm xúc bật tuôn thành tiếng nấc ngân rung trong từng cung nhạc: “Lạc lối trên con đường một chiều cũ, phố úa tàn cõng nắng ngả vào đêm… Lạc lối trong một miền đầy tiếc nuối. Anh nhớ về tình cũ đã tàn phai. Duyên lỡ rồi. Trăng tròn mà lòng khuyết. Bóng hình ai xao xác quặn đêm dài. Em ở nơi nào nhớ mùa thu hò hẹn. Cả mùa trăng tròn anh uống để quên em”.
Cái lạc lõng, bơ vơ của một người khi trở lại con đường cũ, gặp lại những ký ức cũ, những người cùng mình trên con đường ấy khi xưa nay đã xa rồi làm cả Thu lỡ hẹn day dứt những u buồn “Trăng tròn mà lòng khuyết”. Hình ảnh tương phản càng nhấn mạnh thêm nỗi cô đơn tận cùng. Vầng trăng trên trời cũng chỉ có một, lẻ loi, cô độc, nhưng trăng còn viên mãn, còn tròn đầy. Chỉ có anh mất em là khuyết đi một nửa.
Cùng trong cảm xúc da diết buồn đó là ca khúc “Cô đơn”. Điều đặc biệt, cả ca khúc không một từ nhắc đến chữ cô đơn ngoài tên gọi. Nhưng cô đơn là gì, cô đơn mà người nhạc sĩ cắt nghĩa là không còn gì cả, cô độc không có ai để sẻ chia, khiến người ta phải thốt lên: Không còn nữa những con đường đi đến ước mơ. Không còn những bàn tay chìa ra vụng trộm.
Để rồi trăn trở: “Tôi vẫn ngửi hoa chạm vào hơi thở. Gió có hương nồng hay thơm”. Cô đơn dường như còn là sự hoang mang giữa cuộc đời: Có ai giải thích cho tôi, thế nào là yêu thương, và đâu là thù hận, thế nào là đớn đau, thế nào là hạnh phúc”…
Không bóng bẩy, hào nhoáng, ca từ của Nguyễn Thành Trung tựa như những câu nói bật thốt ra sau những chất chứa, dồn nén của cảm xúc. Những giằng xé trong nội tâm trong nền nhạc nhẹ nhàng, da diết nên không làm cho nỗi buồn mang vẻ u ám mà nỗi buồn ấy, như phút tĩnh lặng để lắng lại xúc cảm của mình, lưu dấu vào bên trong những trải nghiệm, những xót xa, để rồi lại mở lòng đón nhận những hoan ca.
“Anh sẽ đến như bình minh” là như thế. Một niềm yêu đời, yêu người tỏa lan. “Anh sẽ đến như cành hoa, long lanh và tươi thắm. Anh sẽ đến như câu ca và lời em khẽ hát. Bình minh theo mỗi bước em đi, cho ấm áp con tim. Để cho em biết rằng, mang cả cuộc đời anh đến cho em”…
Tiếp nối âm hưởng tươi vui đó còn là khát vọng, là sự tri ân với cuộc đời. “Thu trả cho đời”, ca khúc kết như khép lại những trăn trở, ưu tư để mở lòng đón nhận cuộc sống tươi đẹp với những điều mới mẻ: “Khao khát ôm cả gió, khao khát ôm cả nắng, ôi lá rơi phận ngắn. Ta đã trả lại cuộc đời”…
Cùng với 4 ca khúc lần đầu ra mắt, CD là tập hợp của các các khúc Xa em, Nỗi nhớ, Hà Nội cũ, Ngôi nhà, Về với biển, Đê chiều. Mỗi bài hát đều như tiếng lòng của người viết, đi tìm một khái niệm, một hình tượng mà nhạc sĩ muốn gửi gắm.
Trước Xa em, tác giả Nguyễn Thành Trung đã có 2 CD gồm “Tình yêu đầu tiên” phát hành 2014 với các ca khúc giọng trưởng viết về chủ đề tình yêu gia đình và đất nước, xây dựng các hình tượng người mẹ, người cha, người vợ. Tiếp đó là CD “Nỗi nhớ” phát hành 2016 gồm các ca khúc về chủ đề trữ tình. Và CD lần này “Xa em” là một collection đa dạng mầu sắc cùng với các ca khúc trữ tình đan xen với các hình thái âm nhạc và giai điệu khác biệt nhưng vẫn mang một bản sắc chung xuyên suốt thể hiện sự ngập tràn của tình yêu trong các ca từ và giai điệu.
Ba album- gia tài đáng mơ ước của một người “tay ngang” đến với âm nhạc, nhưng nhạc sĩ Nguyễn Thành Trung lại khiêm nhường: Tôi viết nhạc chỉ như phút dừng lại của bản thân, cần có khoảng thời gian nhìn lại mình, suy nghĩ về những điều đã diễn ra, bản thân đã trải nghiệm.
Cùng rung cảm với tiếng lòng của tác giả, khán giả sẽ trải qua những phút giây phiêu lãng nhưng cũng nhiều suy tư, dịu dàng, ấm áp nhưng cũng đầy trăn trở, khát khao, luôn mở rộng các giác quan của mình để đến với những cảm xúc, những điều đẹp đẽ của cuộc sống.